Theo các nhà kinh điển Mác-Lênin, Đảng Cộng sản ra đời
là sản phẩm của sự kết hợp của lý luận CNXH khoa học với phong trào công nhân.
Tức là khi phong trào công nhân tiếp nhận lý luận của chủ nghĩa Mác-Lênin làm
cơ sở lý luận của phong trào làm cho nó phát triển và đến độ nhất định thì
chính phong trào công nhân đòi hỏi có bộ tham mưu- tức Đảng của giai cấp vô sản
ra đời để dẫn dắt phong trào cách mạng của giai cấp công nhân tiếp tục phát
triển đi tới đích là chủ nghĩa cộng sản.
Vận dụng nguyên lý này của chủ nghĩa Mác-Lênin vào
điều kiện cụ thể của Việt Nam ,
Hồ Chí Minh xác định: Đảng Cộng sản Việt Nam ra đời là sản phẩm của sự kết
hợp chủ nghĩa Mác-Lênin với phong trào công nhân và phong trào yêu nước. Có
luận điểm sáng tạo và phát triển này, trước hết ta thấy ở Hồ Chí Minh có sự
hiểu sâu sắc những luận điểm của Mác là giai cấp công nhân “phải tự vươn lên
thành giai cấp dân tộc”, “tự mình trở thành dân tộc” thì mới lãnh đạo cách mạng
thắng lợi ngay trên đất nước mình. Mặt khác, Hồ Chí Minh hiểu đúng đắn thực
tiễn Việt Nam
khi đó, giai cấp công nhân mới ra đời, còn ít về số lượng, phong trào công nhân
còn non yếu, nếu chủ nghĩa Mác-Lênin chỉ đi vào phong trào công nhân không thôi
thì chưa đủ. Trong khi đó, chủ nghĩa yêu nước Việt Nam
là một động lực lớn của đất nước, phong trào yêu nước Việt Nam có sớm và
mạnh mẽ. Từ chủ nghĩa yêu nước có thể đến với chủ nghĩa Mác-Lênin là con đường
của Hồ Chí Minh cũng là con đường của nhiều người Việt Nam khác, khi họ nhận rõ
đi theo chủ nghĩa Mác-Lênin thì dân tộc sẽ được độc lập, nhân dân sẽ được tự do
hạnh phúc.
Thực tiễn khi Nguyễn ái Quốc truyền bá chủ nghĩa
Mác-Lênin vào phong trào công nhân đồng thời truyền vào phong trào yêu nước
Việt Nam thì phong trào cách mạng Việt Nam từ 1925 chuyển hướng mạnh mẽ theo xu
hướng vô sản. Khi phong trào lên cao đã đòi hỏi phải có Đảng tiên phong dẫn
đường. Đáp ứng đòi hỏi khách quan đó, ngày 3-2-1930, Đảng Cộng sản Việt Nam ra đời.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét